Trường
THCS Tam Thôn Hiệp
Họ
và tên: Lê Trần Quốc Thư
Lớp:
7A1
BÀI VIẾT DỰ THI “LỚN
LÊN CÙNG SÁCH”
Em xin kính chào quý thầy
cô cùng các bạn!
Từ nhỏ em cũng giống như những đứa trẻ khác đều
không thích đọc sách. Nhưng vào hai tháng hè năm em học lớp bốn, mẹ đã cho em học
một khoá học hè. Trong thời gian học khoá học ấy, vì muốn cho mẹ vui em đã cố gắng và đứng nhất
trong khoá học ấy. Kết thúc khoá học em còn được thầy dạy ở đấy cũng là người
em kính trọng nhất trong suốt khoa học tặng cho một quyển sách nó có tên là
“TÔI TÀI GIỎI BẠN CŨNG THẾ”, lúc ấy em rất ngạc nhiên vì đó là lần đầu tiên có
ai đó tặng cho em một món quà mà lại là sách. Khi được nhận quyển sách em rất
trân trọng nó do nó chính là món quà duy nhất em nhận được từ một giáo viên mà
em quý trọng.
Từ đó ngày ngày, em đều đọc quyển sách ấy.
Cứ có thời gian rảnh hoặc được nghỉ giải lao ở trên trường em lại đọc. Lúc đọc
em mới biết cuốn sách này được viết bởi Adam Khoo ông được biết tới ngoài việc
là tác giả của cuốn sách này, ông còn được biết là một doanh nhân, huấn luyện
viên, triệu phú trẻ nhất của Singapore khi mới hai mươi sáu tuổi. Không chỉ như
vậy cuốn sách của ông còn đạt được kỷ lục “Sách được bạn đọc yêu thích bình chọn”.
Cuốn sách do ông viết được chia ra mười tám chương, mỗi chương có một nội dung
khác nhau nhưng vẫn có sự gắn liền giữa các chương. Chương đầu tiên nói về cuộc
đời, về bước ngoặt trong cuộc sống của tác giả. Cách đây không lâu ông được biết
như là một đứa trẻ tầm thường, lười biếng, dốt nát, không thể làm được gì. Ông
rất ghét đọc sách mà chỉ thích chơi trò chơi điện tử, xem tivi. Khi đi học ông
không tài nào tập trung trong lớp học, học bạ của ông đầy những “trứng và ngỗng”.
Điều đó khiến ông chỉ thêm ghét thầy cô và trường học nhiều hơn, trước năm lớp
ba ông bị đuổi khỏi trường tiểu học vì học kém và quậy phá. Dù đã chuyển sang
trường khác ông lại tiếp tục chơi bời, bỏ bê việc học. Điểm tốt nghiệp của ông
tệ đến nỗi không được nhận vào học ở bất cứ trường nào trong sáu trường cấp hai
mà cha mẹ ông đã chọn cho ông. Cuối cùng, ông được vào trường cấp hai Ping Yi.
Một ngôi trường mới mở.
Lúc học ngôi trường này không ai ngờ ông lại
“trượt dốc” quá nhanh đến nỗi không thể giải được một bài toán lớp bốn và bị thầy
dạy toán lớp sáu của ông gọi điện cho mẹ ông. Cha mẹ ông đã cố gửi ông đi học
thêm ở rất nhiều nơi trong sự lo lắng tột cùng. Cuối cùng, cha mẹ ông chỉ còn
cách cho ông đi du học ở Singapore. Rồi cho ông tham gia khoá học có tên là
:Thiếu Niên Siêu Đẳng (Super-Teen™).
Sau khi kết thúc khoá học ông đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ, tính cách của
mình và có được nguồn năng lực, ý chí để trở thành một người thành công. Lúc đó
ông tin rằng ông cũng có thể học giỏi và thậm chí còn giỏi hơn tất cả để trở
thành xuất sắc nhất.
Kể từ đó bằng chính nỗ lực của mình ông đã đạt
được những mục tiêu do chính ông đề ra và trở thành một người nổi tiếng. Khi đọc
đến đây em có cảm giác mình có thêm ý chí để có những thành tích xuất sắc hơn nữa.
Tới chương thứ hai, ba, bốn,…cuốn sách này hướng dẫn cho em rất nhiều những
cách thức, cách ghi nhớ, cách tận dụng thời gian,… trong học tập. Giúp em hiểu
được mình còn có thể đạt được những thành tựu lớn khác nếu mình có quyết tâm, nổ
lực, tin vào bản thân.
Từ đó, em thấy mình cần
phải rèn luyện nhiều hơn nữa nếu muốn được thành công. Sau khi nghe kể về những câu chuyện thành công, nhiều học
sinh phản ứng lại rằng họ không bao giờ đủ thông minh hoặc tài năng để có thể
thành công như vậy. Trước hết, bạn cần phải hiểu rằng việc thiếu năng lực bẩm sinh
không phải là lý do khiến một người nào đó không thể trở thành một “siêu sao”.
Ngược lại, cũng không phải vì thông minh thiên phú mà các “siêu sao” luôn đạt
thành tích xuất sắc. Thật ra, chính phương pháp học hiệu quả mới là bí quyết của
các “siêu sao” đó.
Bạn và hầu hết các học sinh trên thế giới về cơ bản đều có một não bộ và hệ thần kinh giống nhau, chứa đựng những khả năng phi thường tiềm ẩn. Vậy tại sao, trong khi một số học sinh có thể học và trả lời các câu hỏi hóc búa một cách nhẹ nhàng, thì những học sinh khác đọc đi đọc lại một trang sách bốn lần mà vẫn không hiểu hoặc không nhớ nổi những gì mình vừa đọc? Lý do là vì những học sinh tiếp thu nhanh đó bằng cách này hay cách khác, với những phương pháp thích hợp, đã tận dụng được nhiều hơn khả năng phi thường của não bộ, trong khi những học sinh khác lại không làm được điều này. Họ đã tìm ra được bí quyết “học cách học hiệu quả”.
Rõ ràng, thành công có bí quyết riêng của nó. Bằng việc tìm hiểu và làm theo các phương pháp mà các “siêu sao” áp dụng, bất kỳ ai, kể cả bạn cũng đạt được những thành tích như họ. Bạn cũng có thể ghi nhớ thông tin một cách dễ dàng để giải quyết các vấn đề phức tạp.
Bạn và hầu hết các học sinh trên thế giới về cơ bản đều có một não bộ và hệ thần kinh giống nhau, chứa đựng những khả năng phi thường tiềm ẩn. Vậy tại sao, trong khi một số học sinh có thể học và trả lời các câu hỏi hóc búa một cách nhẹ nhàng, thì những học sinh khác đọc đi đọc lại một trang sách bốn lần mà vẫn không hiểu hoặc không nhớ nổi những gì mình vừa đọc? Lý do là vì những học sinh tiếp thu nhanh đó bằng cách này hay cách khác, với những phương pháp thích hợp, đã tận dụng được nhiều hơn khả năng phi thường của não bộ, trong khi những học sinh khác lại không làm được điều này. Họ đã tìm ra được bí quyết “học cách học hiệu quả”.
Rõ ràng, thành công có bí quyết riêng của nó. Bằng việc tìm hiểu và làm theo các phương pháp mà các “siêu sao” áp dụng, bất kỳ ai, kể cả bạn cũng đạt được những thành tích như họ. Bạn cũng có thể ghi nhớ thông tin một cách dễ dàng để giải quyết các vấn đề phức tạp.
Và em đã rút ra được bài học từ cuốn sách
này là. Con người có thể làm được tất cả nếu tự tin vào bản thân mình, phải biết
cách tiếp thu và có phương pháp học hiệu quả thì sẽ được thành công. Luôn luôn
siêng năng , không nản lòng dù có thất bại đi chăng nữa. Mà coi sự thất bại ấy
như một bài học để cố gắng và tìm ra thêm những cách thức mới áp dụng rồi hướng
đến thành công, giống như câu “Thất bại là mẹ thành công” vậy.
Đọc xong cuốn sách này em càng muốn đọc
thêm những cuốn sách khác và em biết được sách là kho tàng kiến thức chứa đựng
vô vàng những điều hay, những điều mình còn chưa biết được. Đến bây giờ em lúc
nào cũng muốn đọc được nhiều cuốn sách hay hơn nữa, muốn khám phá thêm những điều
mới lạ có trong sách mà em chưa biết ./.
Trường THCS Tam Thôn Hiệp
Họ và tên: Lê Trần Quốc Thư
Lớp: 7A1
SẢN
PHẨM SÁNG TẠO
SỰ TRƯỞNG THÀNH
Cô ấy là một cô bé rất hạnh phúc có
cha mẹ thương yêu và không phải chịu bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống.
Cho tới một ngày, lớp học cô bé chuyển
tới một người bạn, là một cậu trai lụm thụm và khá bẩn trong bộ đồ cũ xạm màu.
Không biết thế nào nhưng từ ngày đó cô ấy lại rất hay dõi theo cậu ta. Cô thấy
được cậu ta không có bạn bè, chắc hẳn cậu ta rất cô đơn, thế nên cô quyết tâm tới
làm quen. Nhưng … Thật đáng buồn, cậu ta chính là không muốn làm bạn với cô bé ấy.
Nhưng là một cô bé như cha cô thường hay nói là người có cá tính, luôn có quyết
tâm mạnh mẽ. Nhờ đó, mà cả hai trở thành
bạn bè. Cậu ấy không thường có thời gian
rảnh, điều này khiến cô bé khó hiểu. Một
cậu bé bảy tuổi thì có thể làm được gì? …
Cô rất vui khi có một người bạn như cậu. Cậu ta rất
thân thiện, nhiệt tình, chững chạc và có một đôi mắt thật đẹp. Nhưng mỗi khi
nghĩ tới điều này thì cô luôn thắc mắc thế thì tại sao cậu ấy lại không có bạn
nhỉ?
Năm năm sau, hai người vẫn là bạn thân, cô bé và cậu
bạn ngày trước giờ đã mười hai tuổi. Cô ấy đã hỏi cậu bé cái câu mà năm năm trước
cô bé đã tự hỏi. Lúc này, cậu bạn chỉ mỉm cười và đưa cô bé tới một nơi - nhà của
cậu. Cô đã khá ngạc nhiên vì suốt năm năm trời cậu ta chưa bao giờ nhắc đến cha
mẹ hay gia đình mình mà hôm nay cậu lại cho cô tới đây. Thêm một lần ngạc nhiên
nữa, nhà cậu ấy thực sự rất to và lộng lẫy
khiến cho cô bé cảm thấy choáng ngợp. Sau đó cậu bé dẫn cô vào phòng mình,
trong đó đã có một người, có lẽ đã đợi được một lúc rồi. Người đó có thần thái
giống như cậu bạn vậy, cô tự hỏi tại sao. Anh ta khá ngạc nhiên khi thấy cô
bé tới nhưng lại không bất ngờ, chắc là
đã nghe cậu bé nói qua. Cậu ta nói với cô bé anh ta chính là người dẫn đường
cho cậu. Đến giờ phút này cô mới nhận ra mình đã rất may mắn khi là bạn thân của
câu.
“Người dẫn đường” của cậu bé dạy cho cậu những
phương pháp và kỹ năng học tập, thường nhật cần thiết cho họ. Bởi vì trước kia,
khi cậu bé còn nhỏ, cha mẹ cậu muốn cậu tự lập nên đã không còn cho cậu sống
trong nhung lụa nữa, vì họ nghĩ cậu sẽ hiểu được dụng ý của họ. Nhưng với một cậu
ấm không hiểu chuyện thì đúng là điều không thể thừa nhận nổi. Thành tích học của
cậu bé vốn đã không thuộc loại giỏi nay thì chính là tuột dốc không phanh. Sau
vài tháng thì cha mẹ cậu phát hiện ra được điều này và họ rất tức giận. Trong sự
bất đắc dĩ thì họ đã may mắn gặp được vài người. Cậu cũng không biết cha mẹ gặp
ai, nói về chuyện gì mà không lâu sau thì “người dẫn đường” xuất hiện trong cuộc
đời của cậu. Anh ta là người hướng ra một bước ngoặc sáng chói mới cho cậu. Từ
đó cậu bé thay đổi như những gì cô nhận thấy trong hiện tại. Việc cậu làm bạn với
cô cũng có liên quan tới sự thay đổi của cậu. Cậu thấy ở cô có sự quyết tâm
không từ bỏ mà lúc nhỏ cậu không có, sự tốt bụng, hoạt bát rạng rỡ đối nghịch với
thời kì đen tối của cậu. Nhưng trong năm năm qua cái gì cũng có sự thay đổi của
nó. Cha mẹ cô bé đã li dị, để lại trong trái tim bé nhỏ ấy một vết sẹo khó lòng
xoá đi. Khi ở cạnh cậu bạn thì cô chính là cô bé hoạt bát trong quá khứ, nhưng
cậu biết những khi không ở cùng nhau thì cô bé rất đau buồn. Cậu đã biết việc
này khi vô tình thấy được điểm số của cô. Cậu không muốn để bạn thân của mình
tiếp tục lầm đường lạc lối nên đã tâm sự với “người dẫn đường” - khi này đã trở
thành bạn của cậu. Nên mới dẫn đến việc cậu dẫn cô bé đến gặp anh ta.
Tiếp đó chính là như mọi người nghĩ tới cô cũng
thay đổi giống cậu, thậm chí cô bé đã trở nên cực kì xuất sắc trên cả bạn thân
của mình . Cả hai trở thành đôi bạn thân tài giỏi mà ai cũng biết tới.
Các bạn ơi! Chớ vội nản lòng khi gặp khó khăn, hãy
tin rằng phía trước con đường đang rộng mở chờ đón chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét